img...

Chương 215: khắc tinh thượng cổ hồn thể

Chương 215

Đinh Hạo gật đầu, giao lưu với mèo con màu trắng tai gập đáng yêu trên vai.

Mèo con màu trắng tai gập đáng yêu nghe hiểu, thân thiết dụi đầu lông xù vào mặt Đinh Hạo.

- Meo!

Đinh Hạo không nói gì thêm, hít sâu một hơi. Đinh Hạo bước nhanh theo lời Kiếm Tổ chỉ.

Đinh Hạo đi xong bước cuối cùng, phong cảnh trước mắt lại thay đổi, tiếng sấm ầm ầm, ánh sáng lam chớp lóe, một vật kiến trúc mơ hồ xuất hiện trước mắt Đinh Hạo.

Chính lúc này...

- Ha ha ha ha ha ha! Thật không ngờ có một con kiến nhỏ yếu có thể xuyên qua Quỷ U Minh ảo trận của bổn tọa đến đây, tiếc rằng ngừng tại đây... A, cơ thể thật hoàn mỹ, ha ha ha ha ha ha! Đúng là trời cũng giúp ta, vừa lúc tặng cho ta một thân xác hoàn mỹ.

Tiếng cười to hùng hồn vang bên tai Đinh Hạo.

Chớp mắt gió mạnh đáng sợ ập vào mặt khiến Đinh Hạo nghẹt thở.

Đinh Hạo không chút úy nghĩ ném mèo con màu trắng tai gập đáng yêu tren vai đi.

Mèo con màu trắng tai gập đáng yêu hưng phấn kêu lên:

- Meo!

Mèo con màu trắng tai gập đáng yêu uvi như thấy chuột.

Trong phút chốc tiếng cuồng cười hưng phấn biến thành hét chói tai.

- Cái gì? Đây là cái gì? Một con mèo có thể xé hồn thể của ta? Điều này sao có thể? Trên thế giới tại sao tồn tại thứ như vậy? Chết tiệt, cút đi...

Gió mạnh đáng sợ chợt biến mất.

Khi Đinh Hạo mở mắt ra nhìn, hắn thấy một không gian to lớn kỳ dị. Trên bầu trời có tia chớp từng cơn, từng tia sét tựa rắn bạc múa may. Tiếng sấm ầm ầm, bốn phía là vách núi ngọc thạch màu bạc trắng chạm khắc hoa văn kỳ dị, là đồ án minh văn rất thâm ảo. Minh văn bao chặt mọi năng lượng trong không gian không lộ ra một chút gì.

Chính giữa không gian có một tế đàn âm dương to lớn đứng thẳng cao vút, chia làm chín tầng, dưới rộng trên hẹp. Trên đỉnh cao nhất có hai luồng sáng đỏ và lam bắn lên cao, quqấn quanh hóa thành âm dương song ngư sinh ra lưỡng cực, ẩn chứa đạo ý, cổ kính huyền ảo khó thể nói rõ, rất đẹp mắt.

Bên dưới tế đàn, một bóng sáng màu lam âm u như chó cụp đuôi hốth oảng chạy tốn trong hư không.

Mèo con màu trắng tai gập đáng yêu như tia chớp bạc đuổi theo phía sau.

Đinh Hạo nhìn bóng sáng màu lam dường như không phải thực vật mà là ảo ảnh, dù vậy thì nó có lực lượng cực kỳ cường đại. Lúc trước gió mạnh ập vào mặt là bóng sáng lam này phát ra, cỡ Võ Hoàng cảnh trở nê, Đinh Hạo không thể đấu lại được.

Nhưng dường như mèo con màu trắng tai gập đáng yêu là khắc tinh trời sinh của bóng sáng màu lam âm u, năng lượng cực kỳ mạnh mẽ của bóng sáng không làm gì được con mèo.

Mèo con màu trắng tai gập đáng yêu vui vẻ kêu lên:

- Meo!

Mèo con màu trắng tai gập đáng yêu cong lưng nhảy lên, vuốt rạch hư không như khoái đao cắt đậu hủ xẹt qua một tay bóng sáng màu lam âm u. Mèo con màu trắng tai gập đáng yêu ấn tay đứt lìa xuống, nhai nhồm nhoàm rồi tiếp tục đuổi theo bóng sáng màu lam âm u.

Bóng sáng màu lam âm u mất cánh tay rất nhanh lại mọc ra tay mới, nhưng thân hình mờ đi nhiều.

Bóng sáng màu lam âm u vô cùng sợ hãi mèo con màu trắng tai gập đáng yêu như chuột thấy mèo, bị hù ngu, hoảng loạn mất trí. Bóng sáng màu lam âm u chỉ chạy vòng vòng quanh tế đàn, vừa chạy với hét chói tai. Mèo con màu trắng tai gập đáng yêu nhanh chóng đuổi theo bóng sáng màu lam âm u, lại xé một tay kia của nó.

Đinh Hạo tặc lưỡi lấy làm lạ, cẩn thận đề phòng, một mặt cổ vũ cho mèo con màu trắng tai gập đáng yêu.

Trong phút chốc bóng sáng màu lam âm u cường đại liên tục bị thương nặng, biến ngày càng tối đi, cuối cùng mơ hồ không thấy rõ ràng. Bóng sáng màu lam âm u hóa thành một đốm sáng xanh trôi lơ lửng.

Bóng sáng màu lam âm u nghẹn ngào hét to:

- Không! Ta chờ một vạn năm, một vạn năm! Mắt thấy đại sự sắp thành công nhưng tại sao biến thành như vậy? Ta không cam tâm, không cam tâm. Ta không thể chết! Con mèo khốn kiếp này là quái vật gì? Tại sao nuốt hồn thể? Chẳng lẽ trời không dung ta?

Bóng sáng màu lam âm u nói xong câu cuối bị mèo con màu trắng tai gập đáng yêu nhào tới đè dưới móng vuốt, cắn xé ra nuốt vào bụng.

Bóng sáng màu lam âm u cường đại sánh bằng Võ Hoàng cảnh nhưng bị một con mèo tiêu diệt.

Nếu Đinh Hạo không chính mắt thấy tình cảnh này thì hắn rất khó tin.

Kiếm Tổ sốt ruột giục Đinh Hạo:

- Được rồi, đừng đứng đần ra đó, mau lên tế đàn lấy báu vật xuống đây, chậm một bước là tiêu.

Đinh Hạo tỉnh táo lại, nhún nhảy vài cái lên đỉnh tế đàn.

- Đây là thanh niên

Trên đỉnh tế đàn có một minh văn hoa văn đá khắc chư âm dương, hình tròn bị một lằn cong chia thành hai trở thành âm dương song ngư. Chỗ âm dương song ngư bên phải dương cực là một ngọn lửa vàng, bên trái âm cực là một đoàn băng viêm màu bạc, tổng như hai tinh linh nhảy múa.

Đây chính là cơ duyên mà Kiếm Tổ, Đao Tổ nói?

Không hiểu sao kh iĐinh Hạo thấy lửa vàng và ngân viêm thì không kiềm được thây thân thiết đến từ tận linh hồn.

Giống như hai thứ này chờ đợi Đinh Hạo qua vô số năm tháng.

- Mau, đừng ngẩn người, cùng vận chuyển Thái Huyền Vấn Kiếm Khí Thiên, Nhất Đao Khởi Trình Quyết thúc giục huyền khí thủ thiếu âm và nhâm mạch. Tay trái âm, tay phải dương dẫn lửa và băng viêm vào người, dung hợp cùng hạt giống huyền khí.

Giọng Kiếm Tổ vang trong đầu Đinh Hạo hướng dẫn từng bước đi.

Đinh Hạo chậm rãi vươn hai tay ra chạm vào lửa vàng và ngân viêm nhảy múa.

Trong phút chốc cháy bỏng vô biên và lạnh lẽo đau đớn từ ngón tay nhấn chìm Đinh Hạo.

* * *

- Tại sao Đinh sư huynh vẫn chưa quay về?

Ngọc Giác Dao đi tới đi lui trong đại sảnh khách sạn, khó thể che giấu nỗi quan tâm Đinh Hạo.

Bên kia, biểu tình Mộ Dung Yên Chức lộ ra nôn nóng ngồi trên ghế dài, trông như vận công điều chỉnh nhưng mày nhíu chặt chứng minh nàng rất sốt ruột không thua gì Ngọc Giác Dao.

Hai thiếu nữ được Đinh Hạo lại có quan hệ xác thịt, Ngọc Giác Dao và Mộ Dung Yên Chức quan tâm hắn hơn người khác rất nhiều.

Thiếu niên đẹp trai Lâm Tín đến từ HSm Bắc Viện lên tiếng an ủi:

- Yên tâm đi, Đinh sư huynh là quái vật gặp mạnh sẽ càng mạnh, không sao đuâ. Lại nói lúc trước mọi người cũng thấy là người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng không phải đối thủ của Đinh sư huynh.

Sau khi trải qua chuyện thi thể mất tích ly kỳ, người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng, bây giờ mọi người tụ tập trong đại sảnh không dám tản ra.

Đa số người nhắm mắt vận công ức chế sát ý ngày càng nóng nảy, mới rồi qua một canh giờ có người không thể ức chế sát ý nóng nảy gây sự, xảy ra đổ máu.