Chương 247: ám khí, tiêu diệt ngay
Bốn cây phi đao đều trúng mục tiêu, nhắm ngay khoảng cách cần cổ giữa mũ giáp và áo giáp, một chiêu lấy mạng. Bốn kỵ sĩ giáp đen có làm động tác né tránh nhưng không hiểu sao phi đao như có mắt tự động đuổi theo, đâm chết bọn họ.
Rầm rầm bịch bịch!
Thi thể rớt xuống ngựa ngã trong băng tuyết.
Đinh Hạo cười to, giơ hai tay lên. Lại là bốn cây phi đao hóa thành luồng sáng bạc để lại một chuỗi ảo ảnh bay ra.
Vù vù vù vù vù!
Trong tiếng phi đao xé gió sắc nhọn, bốn kỵ sĩ giáp đen rớt xuống ngựa, bị phi đao vô tình lấy mạng.
Phi đao bay ra, một luồng sáng lạnh.
Tia chớp bạc, lệ bất hư phát!
Kỵ sĩ giáp đen còn sống sợ bay mất hồn vía, thế mới hiểu phi đao đáng sợ cỡ nào.
Thiếu niên này nắm giữ võ kỹ ám khí cực kỳ lợi hại, ẩn chứa áo nghĩa khó đo lường, thân pháp bình thường không thể tránh được. Không thể tiếp tục xem thường phi đao, bọn họ chưa kịp xông tới trước mặt thiếu niên đã bị phi đao khủng bố làm bia sống bắn chết.
Trên tường thành, trưởng lão Cao Lâm và các thôn dân Thung Lũng thôn nhìn, máu nóng sục sôi.
Bọn họ nằm mơ cũng không ngờ thôn trưởng Cao Phong dùng mười lăm lượng thuê một thiếu niên cường giả mạnh như vậy, ám khí phi đao xuất thần nhập hóa giếtd đám kỵ sĩ giáp đen như giết gà. Nói vậy là hôm nay có lẽ sẽ thắng?
Nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình tức giận quát:
- Lập thuẫn!
Tám kỵ sĩ giáp đen lấy viêm thuẫn đen sau lưng xuống che trước mặt, chắn lại cần cổ lộ ra ngoài, giục chiến mã chạy nhanh đến.
Bọn họ tin tưởng chỉ cần xông lên đánh xáp lá cà là có thể chém thiếu niên ác ma thành thịt băm.
Đinh đinh đinh đinh đinh!
Bốn cây phi đao bắn vào tấm thuẫn tóe lửa.
Kỵ sĩ giáp đen cầm thuẫn cảm thấy cổ tay rung mạnh như bị chùy to đập trung, lòng rất rung động. Không ngờ phi đao của thiếu niên này ẩn chứa lực lượng đáng sợ như vậy, hèn chi giết ngay tám đồng bạn.
Nhưng...
Dừng ở đây.
Tuy phi đao mạnh nhưng không thể phá thuẫn sẵn.
Mất đi phi đao uy hiếp thiếu niên như con cọp không có vuốt.
Phía đối diện.
Đinh Hạo thở dài.
Lần trước đi di tích thượng cổ tông môn, sau khi Đinh Hạo giết đám người thiếu niên độc nhãn long được mấy quyển bí tịch ám khí, trở về Vấn Kiếm tông hắn bỏ ra nhiều thời gian chuyên tu thuật ám khí phi đao, được ích lợi không nhỏ. Thuật phi đao của Đinh Hạo rốt cuộc đột phá cảnh giới lúc trước chỉ dựa vào tốc độ, lực lượng sinh ra sức sát thương.
Nhưng dù sao thời gian tu luyện có hạn, với tọa nghệ ám khí trước mắt tối đa Đinh Hạo chỉ có thể tính toán, huyền khí chấn động khiến phi đao bỗng tăng tốc trên không trung hoặc đổi hướng một lần. So với cao thủ Tinh Vẫn tông trong truyền thuyết một ý niệm khống chế vô tận ám khí biến đổi, tốc độ quỹ tích thật sự không thể so.
Cho nên khi kỵ sĩ giáp đen lấy tấm thuẫn ra thì phi đao của Đinh Hạo không thể giết người được.
Đinh Hạo vỗ con ngựa:
- Huynh đệ, đến lượt ngươi ra sân.
Ngựa trắng rất thông linh, mấy ngày nay ở chung đã rất quen thuộc với Đinh Hạo. Đinh Hạo vỗ một cái nó liền hiểu, ngửa đầu hí dài, thanh âm giống như sư tử hổ báo gầm rống, giống như giao long chấn thiên vù vù không dứt.
Áp lực đặc biệt ẩn chứa trong vua ngựa quanh quẩn dưới tường thành.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Tọa kỵ của đám kỵ sĩ giáp đen không chịu nổi áp lực như vậy, bị hù chân mềm nhũn. Tám con ngựa xông lên quỳ xuống, như thần tử bái vương giả, gào thét.
Kỵ sĩ giáp đen cầm thuẫn trên ngựa bất ngờ không kịp đề phòng lăn lộng lốc xuống đất.
Mắt Đinh Hạo lóe tia sáng, hai tay giơ lên, lại có bốn cây phi đao hóa thành tia sáng lạnh lấy mạng cắt đứt hư không, xẹt qua.
Bốn kỵ sĩ giáp đen bịt cổ, ngã xuống.
Chiến đấu bắt đầu đến bây giờ chưa tới ba giây, ba mươi kỵ sĩ giáp đen kinh nghiệm chiến đấu phong phú đã có mười ba người ngã xuống, bị người dễ dàng giết như làm thịt gà. Dù đám kỵ sĩ giáp đen là loại giắt đầu trên lưng quần cũng thấy sợ.
Quá đáng sợ!
Hoàn toàn chính là đồ sát.
Kỵ sĩ giáp đen còn lại không có nắm chắc sẽ tránh hoặc đánh bay được phi đao đoạt mệnh khủng bố kia.
Nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình hơi sợ, nghiêm nghị quát:
- Không lẽ... Ngươi là đệ tử của Tinh Vẫn tông?
Nguyên Tuyết Châu người có thể luyện ám khí đến cảnh giới khó tin như vậy đa số là người Tinh Vẫn tông. Tông môn khổng lồ đó xếp trong chín đại môn phái Tuyết Châu, tôm tép như bọn họ không chọc vào được. Nếu thiếu niên là người Tinh Vẫn tông thì hôm nay thua không oan.
- Phi! Bà nội ngươi mới là đệ tử Tinh Vẫn tông, cả nhà ngươi là đệ tử Tinh Vẫn tông!
Đệ tử Tinh Vẫn tông khốn kiếp cỡ nào? Đám kỵ sĩ giáp đen dám xem hắn là bọn cặn bạ đó? Đinh Hạo tức giận, hai tay sờ eo nhưng trống rỗng. Đinh Hạo cúi đầu nhìn mới phát hiện đã bắn hết mười mấy phi đao.
Có kỵ sĩ giáp đen mắt sắc thấy vậy hưng phấn kêu lên:
- Hắn không có phi đao!
Nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình mừng rỡ hét to:
- Ha ha ha ha ha ha! Xuống ngựa, lên, làm thịt hắn!
Nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình xuống ngựa, vung đao to xông lên. Toàn thân nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình lấp lóe ánh sáng xanh âm u hóa thành gió lốc xông lên.
Nếu không phải đệ tử Tinh Vẫn tông thì chết đi!
Đấu khí mộc hệ, tu vi nhất khiếu võ sĩ cảnh.
Đinh Hạo liếc sơ đã phán đoán được thực lực của nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình.
Hèn chi mắt nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình cứ chớp lóe tia sáng xanh không thuộc về nhân loại, hóa ra là vì tu luyện huyền khí thuộc tính, nhưng gã đã luyện lệch, có dấu hiệu tẩu hỏa nhập ma.
Đinh Hạo thầm nghĩ, cũng xuống ngựa.
Tay phải Đinh Hạo chộp hư không, ánh sáng đỏ chợt lóe, long văn huyết đao nằm trong tay.
Đinh Hạo đứng vững vàng, hơi thở trầm ổn, trường đao giơ ngang ngực, có tia sáng đỏ chớp lóe trên người hắn. Hơi nóng khuếch tán, Đinh Hạo nhìn chằm chằm nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình, tóc đen bay rối, quần áo phần phật, chiến ý quay cuồng trong mắt.
Lần này Đinh Hạo đi ra chẳng phải vì kiếm kinh nghiệm chiến đấu chém giết sao?
Nếu vậy thì bắt đầu từ giây phút này đi!
Khi đao to chém xuống, Đinh Hạo cười to, cổ tay rung lên, hai tay nắm đao nghênh đón.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Tiếng kim loại va nhau vang lên, như thiên địa rạn nứt, hơi thở đáng sợ khuếch tán, gió mạnh cuốn bay tuyết đọng và khối băng.
Đinh Hạo lắc lư rồi lập tức đứng vững