Chương 347: thiên kiều dị tộc
Ngoài ý liệu, là một thức sau cùng của kiếm pháp này rõ ràng là vô cùng kỳ diệu, suốt ba ngày qua đi vẫn không có được nhận được truyền thừa, vẫn treo nguyên lành lên trường.
Đối với võ giả bậc cao mà nói, một cái bế quan đều tính đơn vị bằng năm, đừng nói ngồi trơ ra 3 ngày, ngay cả 300 ngày cũng không thành vấn đề. Mọi người đều mở to mắt nhìn bức tranh cuối cùng trên tường, tập trung tinh thần.
Cho dù là được có được truyền thừa kiếm pháp, chỉ là nhìn bức tranh này cũng có thể làm nảy sinh ý tưởng, có được vô số thấu hiểu đại đạo, làm bọn họ có thu hoạch lớn, nhìn ra được một tia hy vọng đột phá đại cảnh giới.
Trong mắt Chu Hằng chớp động trời trăng ngôi sao, hào quang trên đầu không ngừng biến hóa ra hình dáng người nhỏ màu vàng. Dù là ở trong này thần thức của bọn họ bị áp chế, không thể phát động công kích, nhưng dùng để suy diễn kiếm pháp thì thừa sức.
Người nhỏ màu vàng cấm hắc kiếm không ngừng vung lên, suy diễn ra từng bóng kiếm huyền diệu.
Hắn dùng thức Phi Vũ Kiếm Pháp đã học được để dẫn động một thức sau cùng, hai thức kiếm pháp không ngừng múa lên, sau mỗi một lần đều sẽ làm Chu Hằng có được nhiều cảm ngộ mới.
Đây là tiên thuật, cho dù là Chu Hằng đã nắm giữ Lăng Thiên Cửu Thức từ trước, nhưng thuộc kiếm đạo khác biệt, truyền thừa kiếm ý khác biệt, cho nên mỗi lần vận chuyển một thức, Chu Hằng đều trào ra lĩnh ngộ hoàn toàn mới.
Hắn không dám thả lỏng, bởi vì trong đám người này còn có hai người có tư chất không kém gì hắn, cũng thu được hai thức kiếm pháp truyền thừa, có thể vượt mặt hắn bất cứ lúc nào, giành được truyền thừa thức kiếm pháp cuối cùng.
Đây là va chạm giữa thiên tài, hơn nữa trùng hợp, là ba người đều thuộc ba chủng tộc khác biệt!
Ai có thể giành học được một thức kiếm pháp sau cùng, người đó chính là kẻ thắng trong trận đấu này.
Không ai lại muốn chịu thua!
Tốc độ người nhỏ màu vàng càng lúc càng nhanh, xoay chuyển múa lên, thần quang chớp động!
Thấy được rồi!
Thức hải Chu Hằng rung lên, một bộ tranh kiếm kia rốt cuộc hoàn toàn sống lại, diễn hóa ra trong đầu hắn, như mặt trời lên, mặt trăng xuống, thiên địa thay đổi, vượt qua xa xôi.
Vù!
Hào quang màu xanh lóe lên, bức tranh kiếm cuối cùng cũng biến mất, nhập vào người Chu Hằng.
"Kiếm Phá Phi Vũ!"
Kẹt, kẹt kẹt kẹt kẹt!
Vách tường đối điện mọi người đột nhiên kéo lên, xuất hiện con đường đi tới trước.
Khó trách còn chưa đi được một nửa liền không còn đường, thì ra trước tiên phải ngộ ra kiếm, mới có thể tiếp tục đi tới!
Các lão tổ nhìn nhau, bọn họ có không phục cũng vô ích, đành phải đứng dậy tiếp tục đi tới, mong chờ ở sâu trong trang viên này còn có kế thừa tiên gia đang chờ đợi bọn họ. Chỉ một lát sau, trong lầu các này chỉ còn lại Chu Hằng, Hoặc Thiên cùng hai người dị tộc nhận được truyền thừa Phi Vũ Kiếm Pháp.
- Ta là An Hà Lạc Nguyên, loài người, tên ngươi gọi là gì? Nam nhân Thiên Yêu tộc hỏi Chu Hằng, giọng trầm thấp, có một cỗ khí phách vô thượng, làm người ta không khỏi run rẩy.
- Chu Hằng! Chu Hằng nhìn kỹ hai người dị tộc này, nhưng mỗi người đều nội liễm khí tức, trên đầu không chớp động thần quang, rõ ràng cảnh giới của bọn họ không giống Chu Hằng còn chưa hình thành Thần chích, mà là đã qua một bước này, bước vào Kết Thai Cảnh, thậm chí Thần Anh Cảnh.
- Thiên Hải Mộ Lan! Nam nhân Dạ Ma tộc cuối cùng cũng báo ra gia môn của mình.
- Rất hay, ta nghĩ trên đời này cũng chỉ có Thiên Hải huynh có thể tranh cao thấp với ta, không ngờ lại chạy ra một thiên kiều trẻ tuổi! An Hà Lạc Nguyên lộ ra chiến ý sôi trào. - Nhưng mà, bây giờ ngươi quá yếu!
- Ta cho ngươi ba năm, ba năm sau đánh một trận cùng ta, ta sẽ không xuống tay lưu tình!
Nói xong, hắn không quay đầu tiến thẳng tới trước, dáng như rồng hổ, phong thái Vương giả.
- Hắc hắc! Thiên Hải Mộ Lan cũng bước đi, nhưng giọng nói nhẹ nhàng truyền lại. - Không thể ngờ ngủ say mấy vạn năm, loài người vẫn còn chưa suy sụp, xông ra một nhân vật làm ánh mắt ta sáng lên! Chu Hằng, mau trưởng thành đi, quả đấm của ta có chút tịch mịch rồi!
Ánh mắt Chu Hằng chớp động, hai nhân vật trác tuyệt này đều là thiên kiều mấy vạn năm trước!
Theo thời gian gần đây thiên địa kịch biến, những nhân vật thời kỳ thượng cổ ngày càng đông hơn, trong đó không thiếu thiên kiều tuyệt thế kinh diễm, không hề kém hơn đám người Triệu Đoạt Thiên, Ứng Thừa Ân.
- Nè, tỉnh lại thôi! Chu Hằng vỗ vỗ Hoặc Thiên, làm cho Nữ Vương đại nhân bực bội trừng hắn một cái, đứng lên đi tới trước.
Hai người đi ra khỏi lầu các, chỉ thấy phía trước vốn là một trang viên thanh nhã, nhưng hiện giờ lại bị lực lượng kinh khủng chia ra làm hai, trên mặt đất mơ hồ thấy được những kình khí di động, tỏa ra sát khí làm người ta kinh hồn.
Dấu vạch này chỉ khoảng 10 trượng, vốn là có thể nhảy qua, nhưng từ sau khi vào lầu các, mọi người đều mất hết linh lực, căn bản không ai dám nhảy qua giới hạn này.
Ở đối diện hoa viên, là một gian nhà trệt lớn, cửa đóng chặt, không nhìn ra được bên trong che giấu cái gì.
Càng là không nhìn thấy, trong lòng càng tràn đầy mong chờ, một đám người vắt óc suy nghĩ làm sao vượt qua được khe rãnh mà bình thường không đáng lọt vào mắt bọn họ.
10 trượng đấy, không có linh lực chống đỡ, lại không cách nào triển khai Thần chích, chỉ dựa vào thể lực, ai mà vượt qua được?
Có người tế ra pháp khí phi hành, lại phát hiện căn bản không thể sử dụng, nơi này áp chế mọi linh lực, bao gồm cả linh khí tràn ra từ linh thạch. Có người muốn đào đường hầm, lại phát hiện mặt đất Tiên giới vô cùng chắc chắn, chỉ sợ bọn họ ra khỏi lầu các khôi phục thực lực cũng không thể làm gì được.
Núi bảo vật ở trước mắt, nhưng chỉ có thể nhìn không được chạm vào, ai mà cam lòng, đều bắt đầu động não.
- Các vị, không thể bỏ dở nửa chừng được chứ? Mọi người đừng che giấu nữa, lấy ra bảo vật áp rương, không nghĩ cách vượt qua cửa ải này, mọi người chỉ có thể đứng nhìn núi bảo vật thôi! Một cường giả Dạ Ma tộc nói.
- Đằng trước có thể có tiên duyên, một có được thì phải trả giá!
- Hừ! Cứ để cho ba người nhận được truyền thừa kiếm tiên lấy bảo vật ra trước đã!
- Bọn họ lấy được truyền thừa cấp Tiên, tự nhiên phải góp chút sức!
- Không sai!
- Có lý!
Mọi người đều nhắm thẳng vào Chu Hằng, An Hà Lạc Nguyên cùng Thiên Hải Mộ Lan, cái gọi là bảo vật áp rương tự nhiên không cần dùng thì không đụng tới, nếu trước đó ba người bọn họ lấy được chỗ tốt, lúc này tự nhiên phải do bọn họ bỏ công góp sức.
An Hà Lạc Nguyên hừ khẽ một tiếng, khoanh tay ngang ngực, tỏ vẻ khinh thường. Thiên Hải Mộ Lan biểu tình cũng không khác mấy, tràn đầy ngạo khí.
- Hai tên các ngươi cũng cuồng ngạo quá đi chứ? Thái độ của hai người làm cho các lão tổ hết sức bất mãn, bọn họ không phải Kết Thai Cảnh thì là Thần Anh Cảnh, nào từng bị người ta ngạo mạn đối đãi như thế?
- Cuồng thì sao chứ? Thiên Hải Mộ Lan đầy vẻ khinh thường. - Những kẻ đi ra từ võ đạo điêu linh các ngươi, chiến lực quá yếu, lúc ta còn Kết Thai Cảnh đã có thể đánh ngược các ngươi!
Con mẹ nó thiệt là cuồng mà!
Lão tổ các tộc đều giận dữ trợn mắt, chỉ là chỗ này hạn chế linh lực, muốn đánh thì đánh lộn như lưu manh đầu đường, hoàn toàn coi sức tay chân! Mỗi một lão tổ này đều là người có thân phận, làm sao bỏ được mặt mũi?
Nói lại, nếu thật đánh nhau, bất luận là Thiên Hải Mộ Lan hay An Hà Lạc Nguyên, đều có khí huyết tràn đầy, sinh cơ bừng bừng, đang lúc tráng niên, thân thể đang ở trong thời kỳ sung mãn nhất cuộc đời!
Đánh, là tự rước lấy nhục!
Nghẹn một hơi, mọi người đều không cam lòng lấy ra bảo vật áp rương làm cho người khác hưởng, toàn trường liền rơi vào trong yên lặng.
Chu Hằng mỉm cười, lại lui trở ra ngoài.
Đi ra ngoài lầu các, một thân linh lực liền vận chuyển tự nhiên, Chu Hằng nói một tiếng với Hoặc Thiên, triển khai năng lực Phệ Kim tộc, bắt đầu cắn nuốt "ván cửa" nhặt được lúc đầu, hiện tại trở thành mấy trăm mảnh nhỏ, cầm từng cục từng cục trên tay dễ dàng luyện hóa.
Đây là kim loại ở là Tiên giới, tuy rằng không biết có tính là quý hiếm ở Tiên giới hay không, nhưng đối với Chu Hằng hiện tại, tuyệt đối là vật đại bổ cho thể chất Phệ Kim tộc.
Nếu người bên trong cứ giằng co, hắn tự nhiên kiếm chuyện mà làm.
Một cục, hai cục, ba cục!
Năng lực của Phệ Kim tộc vô cùng mạnh mẽ, mặc dù đây là kim loại ở Tiên giới, nhưng luyện hóa lại không khó khăn, sau khi luyện hóa mỗi một cục, thể chất của Chu Hằng được tăng lên rõ ràng.
Nguyên bản thể chất của hắn đã mạnh hơn cả pháp khí Sơn Hà Cảnh, nhưng theo mấy lần bị thương, tiêu hao một ít kim loại căn nguyên Phệ Kim tộc, nhưngcũng không lùi bước bao nhiêu, chỉ là luyện hóa xong nửa cục kim loại Tiên giới, hắn đã khôi phục trạng thái tốt nhất.
Sau khi luyện hóa xong hai cục kim loại, thể chất của hắn đạt tới Sơn Hà Cảnh đỉnh phong.
Đột phá thể chất không cần lĩnh ngộ, vừa đến là thành công.
Thân thể hắn rung động, thể chất liền nhảy vào Linh Hải Cảnh!
Chu Hằng không hề ngừng lại, tiếp tục luyện hóa những mảnh kim loại còn thừa, cánh cửa này có giá trị quá lớn với Chu Hằng, nói không chừng có thể trực tiếp đưa hắn lên Thần Anh Cảnh!
Thể chất của hắn tiếp tục tăng lên, nếu như nội thị bản thân, xương cốt toàn thân đều tỏa ra thần quang màu vàng, rực rỡ như thiên thần!
Thần quang trào ra, thể chất của Chu Hằng được tăng cường cực nhanh.
Khi luyện hóa hết 1/10 các mảnh kim loại, thể chất của hắn được đẩy vọt lên Linh Hải Cảnh đỉnh phong, xương cốt toàn thân phát ra tiếng nổ đùng đùng, sau đó như trống chiều chuông sớm, tràn đầy nhịp điệu.
So với độ khó đột phá cảnh giới linh lực, hay hoặc là hình thành Thần chích, đột phá thể chất tuyệt đối đơn giản. Chu Hằng chỉ rùng mình, trên người không ngừng phát ra tiếng đại đạo hát vang, hai ngày hai đêm sau, thể chất của hắn đi trước một bước tiến vào Kết Thai Cảnh!
Từ góc độ chiến lực, thể chất đạt tới Kết Thai Cảnh khác xa không thể sánh với linh lực tầng thứ Kết Thai Cảnh!
Trước tiên không nói mỗi lão tổ Kết Thai Cảnh có kích cỡ không gian đan điền khác nhau, nửa bước tiên nhân còn có Thần chích, linh lực bù đắp nhau, chiến lực vô cùng.
Tuy nhiên, nếu đơn thuần là năng lực chịu công kích, Chu Hằng quá sức mạnh mẽ, đây là sánh với pháp khí Kết Thai Cảnh, ngay cả Thiên Quân Thần Anh Cảnh muốn phá hủy cũng không phải chuyện nhất thời!
Một hơi xông lên Thần Anh Cảnh!
Chu Hằng tiếp tục cắn nuốt những mảnh kim loại Tiên giới còn thừa, nhưng hắn lập tức phát hiện dự tính trước đó là quá mức lạc quan. Kết Thai Cảnh quả thật là một cái hố không đáy, hắn luyện hóa hết những mảnh kim loại còn lại, cũng chỉ hoàn thành một phần tư tiến triển Kết Thai Cảnh.
Thể chất mạnh mẽ như vậy, có thể xông qua khe nứt do kiếm khí chém ra.
----------oOo----------