Chương 27: chúc anh năm mới vui vẻ
Đêm giao thừa, Hòa Tuyết Quyên dậy sớm để quét tước nhà cửa. Hòa Yến vẫn nằm trên giường chưa dậy, Hòa Tuyết Quyên không gọi cô dậy nổi.
Căn hộ này chỉ có một phòng ngủ, Hòa Yến đã dọn dẹp thư phòng thường dùng để livestream rồi mua một chiếc nệm tatami về ngủ.
Lúc mở mắt ra đã là giữa trưa, Hòa Tuyết Quyên đến gõ cửa phòng cô.
“Con dậy chưa?”
“Dạ rồi…”
Tóc tai lộn xộn rời giường, thấy bộ dạng này của cô, Hòa Tuyết Quyên giơ tay đánh cô một cái.
“Con đó, làm việc nghỉ ngơi không theo quy luật gì cả, sớm muộn cũng suy sụp!”
Hòa Yến úp mặt vào vai bà làm nũng: “Mẹ ơi, con đói…”
“Sao không tự đi mà nấu? Lúc mẹ không ở bên con ăn uống kiểu gì?”
“…..”
Hòa Yến không dám nói mình suốt ngày gọi đồ ăn bên ngoài.
Hòa Tuyết Quyên nấu cho cô một bát mì, ăn xong rảnh rỗi, cô chuẩn bị phát livestream để Hòa Tuyết Quyên biết mình chơi game như thế nào.
Vừa mở live, lục tục có người vào phòng.
[Có chuyện gì vậy? Đột nhiên mở live?]
[Chúc lão Ba giao thừa vui vẻ!]
[Giao thừa còn mở live? Lão Ba vất vả rồi.]
Hòa Yến nhân cơ hội báo bình an với mọi người, cũng giới thiệu Hòa Tuyết Quyên bên cạnh cho fan biết luôn.
“Đây là mẹ tôi, khoảng thời gian trước mẹ tôi xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn, giờ đã khỏe lại rồi.”
Hòa Tuyết Quyên nhìn những bình luận xẹt qua sóng comment toàn là “Con chào mẹ vợ” thì che miệng không nhịn được cười.
Buổi tối, hai mẹ con mua một ít đồ ăn, hầm một nồi sườn rồi ngồi trước TV xem Xuân Vãn.
Trong rương ngoài ban công vẫn còn một chai rượu trắng, Hòa Yến đột nhiên nổi hứng muốn uống chút rượu.
Hòa Tuyết Quyên vừa ôm Thu Thu trong lòng vừa đút bánh bao cho An An dưới chân. Thấy cô cầm chai rượu trắng tới, bà nói: “Mẹ cũng muốn uống.”
“Mẹ vẫn chưa khỏe lại hoàn toàn mà.”
“Ôi dào chỉ uống một chút thôi, không có việc gì đâu.”
“….. Dạ được rồi.”
Hòa Yến rót cho bà một chén nhỏ.
Ngày xưa lúc về nhà ăn tết, cô chưa bao giờ thấy ấm áp và vui vẻ như năm nay. Hòa Tuyết Quyên cầm chổi lông gà phủi phủi trên người cô hai cái, cười nói rằng phải quét bỏ xui xẻo đi.
Hòa Yến uống hơi nhiều, đầu cũng lâng lâng, cô đứng dậy mở cửa sổ ra, đưa mắt nhìn hàng nghìn hàng vạn hộ gia đình đèn điện sáng trưng phía xa xa. Trên TV, người dẫn chương trình đang đếm ngược đến lúc giao thừa.
Pháo hoa nổ tung trên bầu trời, xán lạn và rực rỡ.
Quầng sáng in hằn trong đôi mắt, cô tựa đầu vào mép giường, giơ chén rượu hướng lên pháo hoa tan biến dần, cười đến là dịu dàng.
“Chúc anh năm mới vui vẻ.”
————
Cả nhà Nguyên Phi Cách bay về quê ở Đông Bắc đón năm mới. Mỗi dịp như thế này, việc bà Nguyên thích nhất là đi thăm họ hàng, kéo thằng con quán quân của mình tới từng nhà thăm hỏi, thực ra là để khoe khoang.