img...

Chương 8: so xem ai thảm hơn

Chương 8

Thạch Tiểu Thần nửa đêm tỉnh dậy đi WC, đúng lúc đụng phải Hòa Yến vừa đẩy cửa vào.

Hai người giật nảy mình.

Hòa Yến cả người ướt sũng, áo bơi còn bị đứt mất một dây, cô quấn áo khoác bên ngoài, sắc mặt ửng hồng.

Thạch Tiểu Thần quan sát Hòa Yến một lượt, cô chột dạ quệt quệt mũi.

“Mày đi đâu thế?”

“Tao…”

Hòa Yến né tránh ánh mắt cô nàng, cố giữ giọng điệu bình tĩnh, “Tao đi bơi, chiều nay học được một chút, dù sao tối cũng không ngủ được nên xuống bơi mấy vòng.”

“Ò, thế mày nhanh nhanh tắm qua đi rồi đi ngủ.”

“Ừm…”

Dòng nước ấm chảy ra từ vòi hoa sen lướt qua từng tấc da thịt của Hòa Yến, cô đứng dưới vòi hoa sen thất thần hồi lâu. Bàn tay nhẹ nhàng phủ lên ngực, cảm thụ nhịp tim đập mãnh liệt nơi đó.

Từ hiếu kỳ cảm giác thâm trầm trên người anh đến mê luyến thân mình gần như hoàn mỹ của anh, cho tới bây giờ tham lam muốn biết thêm về con người anh.

Nếu cô không phải đồ ngốc, cô nên biết đây là rung động.

Quả thật là rung động, cho nên chỉ cần anh thoáng tới gần, trái tim cô đã bất giác đập thình thịch.

Sau khi tắm xong, Thạch Tiểu Thần đã đi ngủ rồi, cô rón rén xốc chăn lên nằm xuống. Có lẽ vừa rồi quá mệt mỏi, lại thêm điều hòa thổi gió lạnh, chăn mềm quấn vào người, suy nghĩ của cô nhanh chóng buông lỏng, mi mắt bắt đầu đánh nhau, chuẩn bị chìm vào giấc ngủ.

Hình như cô đột nhiên nhớ đến chuyện gì, xua tan cơn buồn ngủ, lấy điện thoại di động ra, mở công cụ tìm kiếm, gõ ba chữ Nguyên Phi Cách. Nhấp vào phần giới thiệu chính thức của anh rồi cẩn thận nghiên cứu ——

***

“Shhhh ——! Nhẹ chút nhẹ chút.”

Người đàn ông để trần thân trên, nét mặt đau đớn nói với Triệu Châu, “Anh định trả thù có phải không?”

Triệu Châu vừa mát xa bả vai giúp anh vừa quở trách: “Cậu tự đi làm làm, còn nghi ngờ ông đây à? Cái người hôm qua nhân lúc tôi lơ là cái là đi lướt sóng chắc không phải cậu đâu nhỉ?”

Nguyên Phi Cách chống khuỷu tay lên đầu gối, chịu đựng cơn đau nơi bả vai, đáp: “Thật ra không phải do lướt sóng, mà là…”

Anh suy nghĩ một lát rồi bật cười: “Do nước bể bơi quá lạnh.”

“Cái gì? Cậu đi bơi lúc nào?”

Nguyên Phi Cách nhướng mày: “À, hôm qua ấy.”

Triệu Châu nghiến răng nghiến lợi, mạnh tay hơn: “Ngài không rõ tình huống của bản thân như thế nào à? Tôi nói cho cậu biết, nếu cậu còn như vậy nữa thì nhanh nhanh giải nghệ đi là vừa.”

“…..” Nguyên Phi Cách im lặng một lúc, sau đó lười biếng nói: “Thế sao được, tôi giải nghệ thì anh thiếu mất một bệnh nhân ngoan ngoãn nghe lời rồi còn gì?”

“Tôi đây thèm vào!” Triệu Châu giơ chân đá anh một cước, “Nếu cậu nghe lời, tôi tiết kiệm được bao nhiêu sức lực.”

“Khụ khụ…”

Một tiếng ho khan thu hút sự chú ý của hai người.

Hòa Yến đứng trước cửa, nghiêng nửa người vào, do dự lên tiếng: “Em thấy cửa phòng hai người không đóng nên…”

Triệu Châu lập tức thả Nguyên Phi Cách ra, nhiệt tình mời người vào: “Không sao không sao, em ngồi đi ngồi đi! Em tới có chuyện gì thế?”

“Em…”

Hòa Yến liếc nhìn Nguyên Phi Cách – người đang nhìn chằm chằm cô nãy giờ, cô mím môi, xấu hổ sờ cổ mình.

Nguyên Phi Cách cụp mắt, anh vỗ vỗ Triệu Châu bên cạnh: “Anh ra ngoài trước đi.”

Triệu Châu vốn đang cười vui vẻ ngơ ngác nhìn anh rồi chỉ vào mình: “Hở? Tôi á?”

Nguyên Phi Cách không nhiều lời với anh ta: “Đúng vậy, chính là anh đó, anh ra ngoài một lát.”

Triệu Châu nhìn Hòa Yến im lặng không nói gì rồi lại ngó sắc mặt bình thản của Nguyên Phi Cách.

“Nhớ đóng cửa.”

“…..”

Người đi rồi, trong phòng chỉ còn hai người họ.

Nguyên Phi Cách chống tay ra sau, đôi mắt đượm ý cười nhìn cô chăm chú: “Em ngồi đi.”

Phòng của bọn họ không có sô pha cũng không có ghế dựa, chỉ có hai chiếc giường là có thể ngồi. Hòa Yến vẫn ngượng nghịu đứng đó, chần chừ lưỡng lự một lúc lâu.

Thấy vậy, Nguyên Phi Cách bật cười, vỗ vỗ đùi: “Ngồi lên đây này.”

Hòa Yến lườm anh một cái rồi ngồi xuống bên cạnh anh.

Nguyên Phi Cách mở chiếc túi bên cạnh ra, hỏi cô: “Em tìm anh có chuyện gì hửm?”

Hòa Yến quan sát bờ vai anh, húng hắng một cái rồi nói: “Không có gì ạ, chỉ là… chấn thương ở vai anh đã đỡ chưa?”

Người đàn ông nhìn cô vài giây, sau đó lấy thuốc dán trong túi ra rồi quay đầu đưa cho cô.