img...

Chương 49

Chương 49

Edit: annhie

Beta: Đậu Xanh

Biết được Phó Hi không khóc, Lục Hoàn Thần mới nhẹ nhàng thở ra, đẩy cửa vào trong.

Trong phòng, nhiệt độ ấm áp, Lục Hoàn Thần cẩn thận đóng của lại, đi đến bên giường.

Nữ sinh đang cuộn mình trên giường, chăn che khuất hơn nửa cái đầu.

Lục Hoàn Thần biết được tật xấu đau bụng kinh của Phó Hi, lúc trước có uống thuốc giảm đau mà mặt cô vẫn trắng bệch, tinh thần chán nản nên hiện tại càng miễn bàn.

Cảm nhận được hơi thở của người khác, Phó Hi ngẩng đầu, lộ ra ánh mắt.

Trong lòng Lục Hoàn Thần căng thẳng, mong chờ không biết cô sẽ nói gì thì cô đã vùi đầu vào trong chăn.

“Anh đến rồi.” Âm thanh suy yếu truyền ra từ trong chăn, rầu rĩ nói: “Phiền anh lấy hộ em cái nhiệt kế ở tủ đầu giường.”

“Được.” Lục hoàn thần quay đầu, nhanh chóng tìm được nhiệt kế trên tủ đầu giường hỗn loạn, xoa xoa tóc cô.

Phó Hi đưa tay ra lấy rồi lại chui vào chăn kẹp nhiệt kế.

“Đau bao lâu rồi?” Lục Hoàn Thần dứt khoát lên giường, ôm người ở trong chăn vào ngực.

“Không biết.” Phó Hi từ từ nhắm mắt, tay cầm túi chườm ở bụng, cảm nhận được lồng ngực ấm áp nên cọ cọ.

Lục Hoàn Thần tính toán thời gian, mấy lần trước phải đau 3, 4 tiếng mới giảm bớt, mà từ lúc Bạch Đồng gọi điện cho anh đến giờ mới có gần 1 tiếng.

“Không ngủ được sao?” Anh xốc góc áo cô lên, bàn tay xoa xoa bụng cô.

“Bị đói thật khó chịu.”

Bây giờ cô ăn vẫn không vào, ngoại trừ ngủ thì không tìm được biện pháp nào thoải mái hơn.

“Vậy nghe anh hát nhé.” Lục Hoàn Thần lấy điện thoại mở nhạc, điều chỉnh âm thanh vừa phải, hát cho cô nghe.