Chương 12: tôi là người đàn ông của cô ấy.
Chương 12: Tôi là người đàn ông của cô ấy.
Kỷ Lưu Thành vừa mới tới quán cà phê cây sồi liền thấy một cảnh tượng như vậy:
Cô gái xinh đẹp rạng rỡ với mái tóc màu hạt dẻ đưa ống hút của cốc nước ngọt cho chàng trai thanh tú phía đối diện, má lúm đồng tiền khẽ hiện ra, mi mắt cong cong, ý cười trên mặt vừa dịu dàng vừa ngọt ngào.
Tuấn nam mỹ nữ với bố trí ấm áp độc đáo của quán quả thực là một bức tranh đẹp đẽ biết bao, nhưng Kỷ Lưu Thành nhìn thấy lại nổi trận lôi đình.
Thích Âm đang làm gì vậy?
Mấy tiếng trước cô còn ở dưới thân mình vặn vẹo cơ thể, bị mình làm cho cao trào hết lần này đến lần khác, sao hiện tại cô lại cười ngọt ngào với người khác chứ?
Cảm giác ghen ghét chưa từng có chiếm đầy lồng ngực Kỷ Lưu Thành, anh gần như lao vào quán cà phê trong tư thế chiến đấu.
“Mau, uống một ngụm nữa đi.” Thích Âm giống như không biết Kỷ Lưu Thành đến, cầm ống hút đưa cho Lý Uyên Duệ uống một ngụm nước.
Lý Uyên Duệ đã cảm thấy ánh mắt gϊếŧ người nhắm vào mình, nhưng để giúp Thích Âm, cậu vẫn run rẩy mở miệng.
“Uống ngon không?” Thích Âm cười tủm tỉm hỏi cậu.
“Tôi cũng muốn hỏi, uống ngon không?”
Chưa đợi Lý Uyên Duệ trả lời, giọng nói ảm đạm của Kỷ Lưu Thành truyền tới, giây tiếp theo, chàng trai cao lớn, đẹp trai nắm lấy tay Thích Âm rồi lấy cốc nước đi.
Lý Uyên Duệ bị sặc một chút, cậu lấy giấy lau miệng, đứng lên chào hỏi với Kỷ Lưu Thành.
Thích Âm thu lại ý cười trên khuôn mặt, mắt phượng xinh đẹp liếc qua, hỏi Kỷ Lưu Thành: “Cậu làm gì vậy?”
Kỷ Lưu Thành hiếm thấy phớt lờ cô, chỉ nhìn về phía Lý Uyên Duệ ở đối diện, lạnh lùng nói: “Tôi biết cậu, tên là Lý Uyên Duệ đúng không?”