Chương 79: khẩu giao + áo mưa có gai.
Thícht Âmt đangt liếmt cônt thịtt củat anh.
Cáit miệngt nhỏt mềmt mạit nhưt vậy,t khoangt miệngt ướtt átt nhưt vậy,t hiệnt giờt tấtt cảt đềut đangt phụct vụt dươngt vậtt anh,t hếtt thảyt đềut chỉt vìt đểt làmt anht sungt sướng.
Kỷt Lưut Thànht quảt thựct rấtt sướng.
Dat đầut anht têt dại,t mãt mắtt mởt ra,t khit Thícht Âmt dùngt đầut lưỡit khảyt quyt đầut anh,t anht nhịnt khôngt đượct nắmt lấyt tóct Thícht Âm,t ấnt côt vàot hángt mình.
“Ưm…t A…”
Chưat nóit đếnt việct đánht vàot sinht lý,t chỉt cầnt mộtt côt gáit xinht đẹpt quyếnt rũt nhưt vậyt quỳt gốit dướit thânt mìnht liếmt cônt thịtt chot mìnht cũngt đãt đủt làmt chot ngườit tat sướngt đếnt cựct điểm.
“Ưm…”
Cuốit cùngt saut khit thọct sâut đếnt yếtt hầut hait lần,t Kỷt Lưut Thànht bắnt tinh,t tinht dịcht trắngt đụct đặct sệtt cứt nhưt vậyt phunt vàot trongt cổt họngt Thícht Âm,t nhưngt Thícht Âmt khôngt chêt chútt nào,t ngượct lạit nuốtt hết.
“Âmt Âm…”
“Đừngt động.”
Thícht Âmt nắmt lấyt dươngt vậtt đãt mềmt đit củat anh,t vươnt đầut lưỡit đỏt tươit ra,t giúpt anht liếmt tinht dịcht vẫnt cònt sótt lạit trênt quyt đầu.
Kỷt Lưut Thànht muốnt phátt điên.
Màt mắtt thấyt cônt thịtt trongt tayt đangt cót xut hướngt cứngt lên,t Thícht Âmt buôngt lỏngt tay,t đứngt lênt nhướngt màyt nhìnt Kỷt Lưut Thành.
“Chỉt liếmt chot anht mộtt lần,t khôngt đượct cứngt nữa.”
Kỷt Lưut Thànht vẫnt khót nhịnt nhưt cũt ômt Thícht Âmt vàot ngực,t ômt côt từt từt bìnht tĩnht lại.
Chờt đếnt khit cảmt giáct thèmt khátt mãnht liệtt kiat biếnt mất,t Kỷt Lưut Thànht dọnt dẹpt tànt cụct trongt rừngt câyt nhỏ,t mangt theot Thícht Âmt vềt trường,t lạit muat nướct chot côt súct miệng.
“Tạit saot lúct trướct lạit khôngt vui?”t Kỷt Lưut Thànht vẫnt khôngt quênt ưut tưt củat Thícht Âmt lúct trước.
Thícht Âmt nắmt chait nước,t độngt táct trênt tayt ngừngt lạit mộtt lát.
Kỷt Lưut Thànht nhìnt bốnt bềt vắngt lặng,t liềnt đit quat saut lưngt côt ômt eot cô,t thấpt giọngt nói:t “Làt bởit vìt baot khôngt thoảit mái?”
Thícht Âmt dùngt cùit chỏt huýcht tayt anh.
Kỷt Lưut Thànht truyt hỏi:t “Cót phảit không?”
Thícht Âmt lạit súct miệng,t rồit saut đót phunt ra,t quayt đầut nhìnt Kỷt Lưut Thành.
Kỷt Lưut Thànht kiênt nhẫnt chờt côt trảt lời.
Thícht Âmt liềnt nói:t “Emt khôngt thícht anht đeot bao.”
Kỷt Lưut Thànht cườit cười,t tớit sửat tóct chot cô,t dịut dàngt nhưt cũ:t “Chuyệnt kháct anht cót thểt theot em,t nhưngt chuyệnt nàyt thìt khôngt được.”
Thícht Âmt bĩut môi.
“Ngoan,t cũngt khôngt thểt nhấtt thờit sungt sướngt màt khôngt đểt ýt đếnt cơt thểt emt đúngt không?t Nhỡt đâut emt thậtt sựt cót thait thìt sao?”
Thícht Âmt tiếpt tụct bĩut môi.