Chương 248: chiến ma đế
Quá yếu, thực lực của hắn bây giờ quá yếu. Có thể miễn cưỡng kích phát một tia ý chí võ đạo là bởi vì hắn nắm giữ thần thức của Thiên Nhân Cảnh. Lăng Hàn gật đầu. Cũng được, chí ít thanh kiếm này là tài liệu cấp mười thứ thiệt. Hơn nữa mặc dù chỉ kích phát một tia ý chí võ đạo, nhưng Phá Hư Cảnh cường đại dường nào? Một tia ý chí võ đạo cũng rất ngưu bức. Hơn nữa, thực lực của hắn càng mạnh, tự nhiên sẽ càng kích thích ra uy lực của Ma Sinh Kiếm, sớm muộn sẽ để chuôi Linh khí này tái hiện quang huy. Vấn đề là, lực lượng của hắn bây giờ quá yếu, nếu lộ ra nắm giữ Linh khí cấp mười, như vậy sẽ đưa tới bao nhiêu ánh mắt mơ ước? Hắn âm thầm quyết định, không đến thời khắc mấu chốt sẽ tận lực không dùng Ma Sinh Kiếm. Hiện tại nên đi gặp vị Ma đế kia a. Lăng Hàn xuyên thấu Hắc Tháp nhìn ra ngoài. Chỉ thấy Dung Hoàn Huyền vẫn còn tìm kiếm, bộ dáng nhất định phải đào đất ba thước lên để moi ra hắn. Thân hình hắn lóe lên, xuất hiện ở ngoại giới.
- Di? Thấy Lăng Hàn vô thanh vô tức xuất hiện, Dung Hoàn Huyền lộ ra vẻ khiếp sợ. Nếu như đối phương có khả năng xuất hiện ở bên người hắn như vậy, xuất thủ đánh lén, chẳng phải là có thể đơn giản đắc thủ? Lăng Hàn mỉm cười nói:
- Hiện tại ta nên gọi ngươi Dung Hoàn Huyền, hay Tu La Ma Đế? Linh hồn của Dung Hoàn Huyền đã bị mạt sát, bây giờ là linh hồn của Tu La Ma Đế chiếm cứ thân thể này.
- Thanh niên, bản tọa vốn muốn chiếm thân thể của ngươi, không nghĩ tới ngươi chạy nhanh như vậy! Dung Hoàn Huyền cười nói.
- Tùy ngươi xưng hô bản tọa như thế nào. Đợi bản tọa quân lâm thiên hạ lần nữa, tự nhiên sẽ khôi phục tôn hào Tu La Ma Đế. Tay phải của Lăng Hàn rung lên, Ma Sinh Kiếm xuất hiện ở trong tay của hắn. Hắn múa một ra tia kiếm hoa nói:
- Nếu như ngươi chết ở chỗ này, sẽ không còn sau đó!
- Ha ha ha ha! Dung Hoàn Huyền cười to, sau đó lắc đầu.
- Ngươi có khả năng diệt cổ thân thể này của bản tọa, nhưng không thể nói giết chết bản tọa được. Vì bản tọa còn có thể chiếm một thân thể khác! Nếu như dễ dàng tiêu diệt bản tọa như vậy, thì sao bản tọa có thể bị chia làm chín phần, trấn áp trong các bí cảnh?
- Nguyên lai ngươi ở điểm này lại không có nói sai, thật đúng là bị phân thây. Lăng Hàn cười nói. Dung Hoàn Huyền lạnh lẽo nói:
- Ở trước mặt bản tọa, ngươi cũng dám nói năng lỗ mãng?
- Thế nào, còn muốn ta xưng ngươi một tiếng đại nhân sao? Lăng Hàn cười nói.
- Năm xưa, không biết có bao nhiêu người quỳ gối ở trước bản tọa.Người mạnh mẽ hơn ngươi vô số lần cũng không thể bị ta để vào mắt, ngươi lại tính vật gì? Dung Hoàn Huyền khinh thường nói.
- Được, được, hảo hán không đề cập tới chuyện năm đó. Ta quả thực chỉ là Dũng Tuyền Cảnh, nhưng ngươi cũng không khá hơn chút nào. Lăng Hàn phẩy phẩy tay.
- Tiểu tử ghê tởm! Sắc mặt của Dung Hoàn Huyền ngoan lệ.
- Vừa lúc, chủ nhân của cổ thân thể này có sát ý sâu đậm với ngươi. Bản tọa cũng muốn giết ngươi, vậy thì đi chết đi! Hắn hung hãn xuất thủ, vỗ ra một chưởng, vô số đạo hắc quang bắt đầu khởi động, hóa thành từng cái như trường xà, đánh tới phía Lăng Hàn. Lăng Hàn không sợ. Tuy Tu La Ma Đế thoát khốn, nhưng tương ứng bị vây ở trong một thân thể Dũng Tuyền Cảnh. Uy hiếp ngược lại giảm đi, bằng không hắn căn bản sẽ không xuất hiện. Ngược lại trời sập xuống còn có người dáng cao chống. Hắn rung Ma Sinh Kiếm, chém về phía Dung Hoàn Huyền.
- Chết tiệt, ngươi có thể xóa đi ý thức của bản tọa ở trên thân kiếm? Nguyên bản khóe miệng của Dung Hoàn Huyền có một tia cười nhạt, muốn lệnh khí linh phát uy, trực tiếp diệt Lăng Hàn. Nhưng hắn lại phát hiện mệnh lệnh của mình như đá chìm đáy biển. Nguyên bản thần trí của hắn bị chia làm chín, lại mất một ít, hiện tại lại dung hợp với thân thể của Dung Hoàn Huyền, dẫn đến tính mẫn cảm giảm đi. Đợi tới lúc chỉ huy bất động mới ý thức được không thích hợp. Tiểu tử này quá cổ quái! Đây chính là mình hao phí mấy vạn năm công phu, dùng từng giọt từng giọt, chậm rãi thẩm thấu vào trong Ma Sinh Kiếm, ăn mòn khí linh, để thanh bảo kiếm này nghe lệnh hắn, suy yếu uy lực của trận pháp trên diện rộng, nên Dung Hoàn Huyền mới có thể lấy được Ma Sinh Kiếm. Không nghĩ tới chỉ hơn một ngày, Lăng Hàn liền xóa thần thức của hắn ở trong Ma Sinh Kiếm. Sai! Khí linh cũng bị tiêu diệt. Bởi vì ý thức của hắn đã hòa làm một thể với khí linh, đạt tới tình trạng đồng sinh cộng tử. Nếu thần thức của hắn mai một, ý nghĩa khí linh cũng đã chết. Hắn thở phào nhẹ nhõm. Bằng không nếu như Linh khí cấp mười phát uy mà nói, hiện tại cổ thân thể này thật đúng là đỡ không được! Tuy hắn là sinh mạng thể cực kỳ đặc thù, lúc ban đầu từ trạng thái linh hồn thuần túy phát triển tới. Nhưng không có thân thể cuối cùng là bèo không rễ. Huống hồ bị trấn áp mấy vạn năm, khẳng định nguyên khí đại thương. Hơn nữa trước đó vì ngăn cản Lăng Hàn, hắn đã tiêu hao quá nhiều ma khí. Hiện tại mới vừa chiếm một thân thể, nếu như đổi nữa, hắn sẽ thương gân động cốt. Bởi vậy, hắn không muốn cổ thân thể này bị hủy. Lăng Hàn mỉm cười nói:
- Thanh kiếm này cho ngươi dùng lãng phí. Ta sát! Lấy tâm tính của Tu La Ma Đế cũng có loại xung động muốn mắng người. Thân phận của hắn cao bao nhiêu? Chỉ nói chuyện bị trấn áp mấy vạn năm ra cũng có thể hù người sợ chết khiếp, một tiểu bối lại dám khinh bỉ hắn?
- Hừ, ngươi nắm giữ Linh khí cấp mười thì như thế nào? Căn bản không có khả năng phát huy ra uy lực! Hãy để cho bản tọa tiễn ngươi đi! Dung Hoàn Huyền cười nhạt, há mồm phun một cái. Từng đạo hắc khí tuôn ra, hóa thành từng cây hắc thứ. Đây không phải ma khí của Tu La Ma Đế, mà là thi khí của Dung Hoàn Huyền! Thần sắc của Lăng Hàn nghiêm nghị, Ma Sinh Kiếm quét qua. Mũi kiếm hơi hướng xuống dưới, kiếm ý ngưng tụ, bốn phía xuất hiện một vòng xoáy nhỏ. Dung Hoàn Huyền biến sắc nói:
- Đây là kiếm pháp gì? Di, sao giống như bản tọa đã gặp qua ở nơi nào đó? Huyền Diệu Tam Thiên! Lăng Hàn xuất kiếm, nguyên lực tuôn ra, hóa thành ánh sáng năm màu, đầy biến hóa. Thiên địa linh khí ngưng tụ, biến thành một thanh kiếm nguyên lực, hẳn là đạt tới một trăm thanh! Vốn Huyền Nguyên Tam Thức ít nhất phải đến Dũng Tuyền Cảnh mới có thể tu luyện. Trước đó hắn ỷ mình có lực lượng của Dũng Tuyền Cảnh nên sử dụng, nhưng chung quy không cách nào phát huy ra uy lực chân chính của Huyền Nguyên Tam Thức. Hiện tại hắn đạt tới Dũng Tuyền Cảnh, chí ít một thức Huyền Diệu Tam Thiên này đã lộ ra uy lực chân chính.
- Giá Cổ kiếm ý... Đây là kiếm pháp của Thiên Kiếm Cung! Con ngươi của Dung Hoàn Huyền căng thẳng, lộ ra ý sợ hãi. Nhưng công kích tập đến, hắn chỉ có thể chống đỡ. Hai tay hắn tung bay, từng đạo hắc khí tuôn ra, chia không ra là ma khí hay thi khí. Thình thịch thình thịch thình thịch, trăm kiếm đi qua, kiếm quang như sí, đánh Dung Hoàn Huyền thành cái sàng. Dung Hoàn Huyền một tay che đầu, một tay che trái tim, đều có ma khí màu đen quấn quanh. Bộ phân khác của thân thể thì thủng trăm ngàn lỗ, máu tươi tuôn trào. Hắn buông hai tay, cánh tay bị tước đến xuất hiện bạch cốt, nhưng đầu và trái tim lại được bảo vệ hoàn chỉnh.
- Thiên Kiếm Cung! Dung Hoàn Huyền gằn từng chữ, nghiến răng nghiến lợi, có vẻ vô cùng phẫn nộ. Từng đạo hắc khí ở trong cơ thể hắn lưu chuyển, thương thế lấy tốc độ mà mắt thường có thể thấy được khôi phục.
---------------