Chương 223: vị trí chưởng môn
Phương Hàn sớm đã đoán được thanh âm trẻ em kia chính là Tinh Vân Bảo Bảo, ngày đó hắn cứu đứa nhỏ này một lần, lại nhờ Nhật Nguyệt Ngũ Tinh Trạc của nó mà luyện thành thần thông, không ngờ hôm nay lại có được sự giúp đỡ to lớn từ đứa bé này. Thiên phú của con trai chưởng giáo Quần Tinh Môn quả thật là không thể tưởng tượng hết được.
Bất quá trong lòng Phương Hàn cũng có chút nghi hoặc, sao Tinh Vân Bảo Bảo lại nhận ra hắn?
Bản thân hắn đang dùng Hải Thận Khí Công biến hoá bản thân, chẳng lẽ là được cao nhân nào chỉ điểm sao?
"Phương Lãnh đại ca, đã lâu không gặp anh rồi, hãy lên Đại Phạm Quan Minh Thuyền, chúng ta sẽ đi đến một chỗ khác để trò chuyện. Huynh thấy sao?" Tinh Vân Bảo Bảo chớp chớp mắt nói.
"Thiếu chủ Quần Tinh Môn đã đứng ra nói cho Phương Lãnh đạo hữu thì mọi chuyện tự nhiên là ổn rồi." Cổ Mông tôn giả nhận lấy tin tạp, nhìn kỹ xác định đúng với số tiền mà hắn yêu cầu thì gật gật đầu, "Phương Lãnh đạo hữu, không biết ngươi mời lão phu đến đây có chuyện gì?"
"Mời ông đến tự nhiên là có chuyện rồi, mấy ngày nữa tôi sẽ tới Thiên Đạo Các bán mười vạn Nguyên Anh Đan, giá cả thế nào thì xin mời Cổ Mông tiền bồi quyết định." Mười vạn Nguyên Anh Đan chính là ngàn vạn đan dược, lại gấp đôi giá cả bình thường thì là một khoản tiền rất lớn.
"Có thật không?" Mặt Cổ Mông tôn giả hiện ra vẻ vui mừng, "Thực không dám dấu diếm, hiện nay lão phu đang tu luyện một loại huyền công, mỗi ngày chỉ cần chuyển hoá một lượng lớn nguyên khí thành pháp lực, mà Bạch Dương Đan thì không đủ để bổ sung, còn Nguyên Anh Đan thì phải mua của Thái Nhất Môn. Nếu như đạo hữu có Nguyên Anh Đan thì lão phu nguyện ý dùng pháp bảo để trao đổi."
"Mấy ngày nữa ta chắc chắn sẽ đến gặp tiền bối." Phương Hàn đứng dậy rồi nhìn hai đại tiên tử Phiêu Vân, Liên Vân của Linh Lung Phúc Địa, "Mấy ngày nữa ta cũng sẽ đến thăm các vị nhờ Liên Vân tiên tử hỗ trợ. Thực không dám dấu gì, gần đây ta bị một cao thủ thần bí đuổi giết, cần có người giúp đỡ. Về phần giá cả thì ta nguyện ý dùng đại lượng Nguyên Anh Đan để trao đổi, không biết hai vị tiên tử thấy sao?"
"Chuyện này tự nhiên là được. Chúng tôi sẽ ở tại Linh Lung Tháp chờ đạo hữu." Liêu Vân tiên tử nghĩ nghĩ, đề nghị hấp dẫn như vậy thật là không thể cự tuyệt.
"Được, vậy ta xin cáo từ."
Phương Hàn đứng dậy rời đi, cùng với Tinh Vân Bảo Bảo ra khỏi Thiên Đạo Các, bay lên trời, tiến nhập vào trong mây, sau đó dùng Hải Thận Khí Công để che giấu hình thể của mình.
"Phương Hàn đại ca, thần thông của huynh thật là lợi hại! Không ngờ được là chỉ mới qua có một năm mà huynh đã tu luyện tới Thiên Nhân Cảnh. Còn ta chỉ mới luyện thành cương khí, còn đang mắc kẹt ở việc lĩnh ngộ biến hoá âm dương." Tinh Vân Bảo Bảo nhìn thấy Phương Hàn thi triển thần thông thì không nhịn được vỗ vỗ bàn tay nhỏ bé nói.
"Tinh Vân Bảo Bảo, làm sao đệ biết là ta? Hơn nữa sao đệ lấy đâu ra một khoản tiền lớn như vậy? Thoáng cái có tới ba triệu đan dược, nếu mà cha mẹ của đệ biết được chuyện này thì sẽ không tha cho đệ, thậm chí còn trừng phạt rất nghiêm khắc nữa!" Phương Hàn nhìn Tinh Vân Bảo Bảo nói ra nghi vấn của mình.
Tinh Vân Bảo Bảo mua ba trăm ngàn đan dược mua Cử Thiên Tức Nhưỡng Tinh, mà bản thân hắn thì mua Đại Phạm Quan Minh Thuyền với giá hai triệu sáu trăm ngàn một trăm vạn đan dược. Tổng cộng là gần ba triệu đan dược! Con số này dù cho là đối với mười đại môn phái Tiên Đạo cũng là một con số lớn. Tinh Vân Bảo Bảo lại có thể thoải mái bỏ ra một số tiền như vậy thật khiến cho người nghe thấy kinh sợ. Cho dù là thiếu chủ của một môn phái thì cũng sẽ bị trừng phạt rất nặng, nếu không thì người trong môn phái sẽ không phục.
"Lần này phụ thân cho đệ đi lịch lãm. Nói là đệ luyện Vị Lai Tinh Tú Đại Pháp đã tới bình cảnh rồi. Có điều chuyện huynh nói quả thật rất là phiền toái, lần đệ đi ra ngoài được phụ thân giao cho ba triệu viên đan dược để đi mua đan dược rồi mang về phòng chứa đan của môn phái. Người nói là gần đây thiên địa biến đổi, muốn tu vi đệ tử trong môn phái gia tăng thêm để chuẩn bị. Nhưng mà em thấy đại ca nóng lòng mua đồ cho nên chạy tới tìm. Không ngờ thần thông của đại ca lại quảng đại như thế, dám mượn tiền để mua đồ!" Tinh Vân Bảo Bảo dùng bàn tay mũm mỉm của mình gãi gãi đầu nói.
"Vị La Tinh Tú Đại Pháp? Đây là một môn thần thông vô thượng! Vậy mà ngươi có thể trong thời gian ngắn tu luyện đến tầng thứ ba cương khí cảnh! Không biết là môn chủ Quần Tinh Môn đã hao phí bao nhiêu công phu ở trên người ngươi? Nhất là cái vòng tay này, không ngờ đã trở thành đạo khí. Thật sự là ta rất muốn thôn phệ nó…., sợ là…"
Diêm ở trong Hoàng Tuyền Đồ thì thầm.
Phương Hàn nghe được thì hỏi: "Tinh Vân Bảo Bảo, Nhật Nguyệt Ngũ Tinh Trạc của đệ không ngờ đã trở thành đạo khí, khó trách người của Tiên Đạo lại khách khí với đệ như vậy."
"Vòng tay này?" Tinh Vân Bảo Bảo quơ cái tay có đeo vòng tay của mình, từng mảng tinh quang nhộn nhạo theo đó bắn ra xung quanh, "Cái này là lần đó, sau khi trở về thì đệ đã đột phá được Thần Thông Bí Cảnh, phụ thân cũng thu vòng tay này lại, rồi cùng với các vị thái thượng trưởng lão trong môn phái tiến vào không gian Tinh Mộ, nơi mà một năm trong đó bằng một trăm tám mươi năm bình thường. Bọn họ ở đó không ngừng hấp thu linh khí của Tiên Giới cô đọng thành khí thuần dương rồi truyền vào trong nó. Phải mất hết một giáp mới có thể giúp nó thuế biến trở thành một kiện đạo khí. Đây là bảo bối giúp đệ phòng thân, bảo vệ tính mạng."
"Uhm! Hiện giờ thế giới bên ngoài rất hung hiểm, có kiện đạo khí này phòng thân thì sẽ an toàn hơn nhiều. Nhưng mà đệ lại đem ba triệu đan dược này đưa cho ta, chuyện này ta sẽ giúp đệ giải quyết. Đến lúc đó ta sẽ cùng đệ trở lại đến Quần Tinh Môn, dùng Nguyên Anh Đan để hoàn trả, như vậy thì các trưởng lão trong môn phái cũng sẽ không trách tội đệ, thậm chí còn hoan hô nữa đó."
Phương Hàn biết rõ Tinh Vân Bảo Bảo vì mình mà lấy đi ba triệu viên đan dược, nếu không thể bổ khuyết được thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
"Như vậy đi. Lần này đại trưởng lão và phụ thân giao đan dược cho đệ là muốn đệ đi thu mua Nguyên Anh Đan, thử kiểm tra năng lực của đệ, để sắp xếp chức vị chưởng môn trong tương lai. Cha đệ qua mấy trăm năm nữa cũng sẽ thoái ẩn, trở thành thái thượng trưởng lão, tu luyện vô thượng đại pháp, không còn rảnh rỗi quản lý chuyện của môn phái nữa. Mà trong Quân Tinh Môn có rất nhiều sư huynh thèm muốn vị trí chưởng môn." Tinh Vân Bảo Bảo cương quyết nói: "Tuy đệ không hứng thú lắm với chức chưởng môn này nhưng mà cũng không thích mấy người sư huynh cường hoành bá đạo lên làm chưởng môn."
"Yên tâm! Có ta ở đây thì chức vị chưởng môn chắc chắn là không thoát khỏi tay của đệ đâu!" Trong lòng Phương Hàn chớp động, hiểu rõ đây là vấn đề tranh chấp quyền lực trong môn phái.
Mặc dù cha của Tinh Vân Bảo Bảo là môn chủ Quần Tinh Môn, nhưng cả Quần Tinh Môn không phải chỉ có mình hắn. Chức vị môn chủ tương lai của Quần Tinh Môn không phải là do mình hắn quyết định.
Như Vũ Hoá Môn, dù cho Phong Bạch Vũ có con, tương lai khi Phong Bạch Vũ thoái ẩn, tiềm tu, theo đuổi tiên đạo thì chưởng môn vẫn sẽ do Hoa Thiên Đô đảm nhiệm chứ không phải con của hắn.
Quy củ của các môn phái tiên đạo, chức chưởng môn phải lựa chọn trong các chân truyền đệ tử, do các trưởng lão họp lại chọn lựa. Sau khi Phong Bạch Vũ thoái ẩn, Thiên Hình trưởng lão cũng sẽ không kế nhiệm chức chưởng môn. Đây là để tránh các vị trưởng lão vì chức vị chưởng môn mà kéo bè kết phái, đảo loạn môn phái, đồng thời cũng giúp cho các chân truyền đệ tử có thêm mục tiêu để phấn đấu.
Hiện giờ Phương Hàn cũng có thể trở thành trưởng lão, tiến vào Vũ Hoá Thiên Cung, đãi ngộ tốt hơn rất nhiều so với chân truyền đệ tử, nhưng như vậy cũng vĩnh viễn mất đi tư cách tranh đấu cho chức vị chưởng môn.
Chuyện này cũng giống như chuyện trong triều đình ở thế tục, chân truyền đệ tử chính là người trong hoàng thất, mà các trưởng lão chính là văn võ đại thần, nguyên lão, nguyên soái.
Chân truyền đệ tử không được đại ngộ tốt như các trưởng lão, cũng không được sống an nhàn, sung sướng, có nhiệm vụ gì nguy hiểm thì cũng đều do các chân truyền đệ tử đi làm, bởi vì môn phái muốn ma luyện bọn họ, giúp bọn họ tiến bộ, phát triển. Cũng có một vài người không có dã tâm hoặc biết rằng dù có tu luyện cũng không thể vươn lên đứng đầu được nên sẽ buông bỏ việc tranh giành chức vị chưởng môn, trở thành trưởng lão trong môn phái.
Cho hiện tại trong Vũ Hoá Môn chỉ có hơn một trăm chân truyền đệ tử, mà số lượng trưởng lão chỉ kém một chút.
Nếu như sau này Tinh Vân Bảo Bảo không thể trở thành chưởng môn mà một người khác trở thành chưởng môn, địa vị của hắn sẽ kém hơn bây giờ rất nhiều. Cũng không có khả năng lấy đi ba triệu viên đan dược như thế này. Thậm chí lần này hắn lấy đi ba triệu viên đan dược mà đi hai tay không trở về cũng sẽ bị rất nhiều người công kích, môn chủ Quần Tinh Môn cũng không thể bao che cho hắn được.
Có điều nếu như lần này hắn có thể mang được lượng lớn Nguyên Anh Đan trở về thì lại khiến cho rất nhiều người phải kinh ngạc. Sẽ có rất nhiều trưởng lão bội phục hắn, đặt nên một trụ cột kiên cố cho việc trở thành chưởng môn kế tiếp của Quần Tinh Môn.
Phương hàn đối với những chuyện này chỉ cần suy nghĩ một chút là có thể nhìn thấu.
"Tinh Vân Bảo Bảo có một kiện đạo khí, ta cũng có một kiện đạo khí. Hai người liên thủ, lại thêm Cổ Mông tôn giả, Liên Vân tiên tử, rồi lại bố trí mai phục thì có lẽ đủ sức giết chết bao đại cao thủ Kim Đan Cảnh thần bí kia! Bỏ đi một cái hoạ!"
"Không tồi, rất không tồi. Có tiền đồ, rất có tiền đồ!" Đúng lúc này Phương Hàn đột nhiên có một đạo kiếm quang xé rách ra một cái khe nơi đám mây trắng chỗ hai người Phương Hàn đang ẩn thân. Một người người thiếu niên mặc đồ trắng ngang nhiên xuất hiện, nhìn Phương Hàn và Tinh Vân Bảo Bảo nói: "Ta sớm biết Vũ Hoá Môn lại có thêm một tuyệt thế thiên tài! Có được truyền thừa của Hoàng Tuyền Đại Đế của Ma Đạo, lại có thể luyện chế Nguyên Anh Đan đem bán khắp nơi, thu phục nhân tâm, mưu đồ ngôi vị chưởng môn, giờ lại có âm mưu tiến nhập Quần Tinh Môn. Thật là lợi hại. Hoa Thiên Đô dù có lòng dạ thâm độc đi thế nào thì cũng không thể sánh với tâm cơ của ngươi. Tốt! Tốt! Rất tốt!"
Phương Hàn cả kinh!
Hắn chui vào trong một đám mây trên trời để nói chuyện, trước đó đã dùng Hải Thận Khí Công để che giấu, lại dùng hơi nước của Hắc Đế Thuỷ Hoàng Quyền phong toả, lại thêm thần thông Bắt Tuyết Giới Hạn, một thần thông còn lợi hại hơn cả thần thông Linh Lung Đại La Thiên.
Một khi thi triển ra thần thông này thì dù cho là cao thủ Thiên Nhân Cảnh, nếu như vô tình tiến vào trong đám mây thì cũng sẽ bị vây hãm bên trong, không thể thoát ra được. Cao thù Kim Đan Cảnh cũng phải dùng một lực lượng rất lớn mới có thể phá giải được.
Thiếu niên chỉ dùng một kiếm đơn giản mà chém ra một cái khe nứt, thoải mái đi vào giống như đi vào nhà của hắn vậy, dễ dàng vô cùng. Người này rất lợi hại!
Càng lợi hại hơn là trước đó Phương Hàn lại không hề có chút cảm ứng nào về khí tức của hắn cả.
Thiếu niên này chính là Mạnh Thiểu Bạch!
"Phương Hàn, ta vốn chờ đến Sơn Hà Bảng đại tái thì sẽ tới tìm ngươi, không ngờ lại gặp ngươi ở đại hội này, còn bị người dàn xếp nữa. Có điều hôm nay ta cũng muốn thử xem đến cùng thì thần thông của ngươi ra sao? Nhìn xem thử người đã có được truyền thừa của Ma Đạo, đồng tu cả Tiên Đạo và Ma Đạo rốt cuộc lợi hại đến mức nào. Cho ta xem đạo khí của ngươi đi! Ma đao Huyết Thương Khung phải không? Còn có Hoàng Tuyền Đồ nữa. Như vậy là trên người của ngươi có hai kiện đạo khí, nhưng mà ngươi vẫn không phải là đối thủ của ta."
Mạnh Thiểu Bạch nói một cách lạnh lùng, sau đó nhìn Tinh Vân Bảo Bảo, "Ngươi có thể bỏ ra hai triệu sáu trăm ngàn đan dược, làm đảo lộn kế hoạch mua Đại Phạm Quang Minh Thuyền của ta, ta phải giáo huấn ngươi một chút. Để cho ngươi đừng tưởng có thể ỷ vào thế lực của cha mình mà làm xằng làm bậy. Cả hai cùng lên đi!"