Chương 23: ngửi xem thơm hay không thơm
Hứa Điềm cứ như vậy sống với Từ Chính Thanh hơn nửa tháng.
Nói là sống chung, vì ngày thường hai người đều chia phòng ngủ, nếu phải làm vài việc vận động vào buổi tối, mới ở cùng nhau.
Cuộc sống của Từ Chính Thanh rất có quy luật, một tuần làm ba nghỉ bốn, một ngày hai lần, hơn nữa thời gian dạo đầu cua hai người chỉ mười phút, còn về cơ bản thời gian sau đó khống chế trong phạm vi hai tiếng đồng hồ.
Đến nỗi ngày thường, anh sẽ đón Hứa Điềm tan tầm, tự mình xuống bếp, dung túng cho cô quấy rầy anh lúc làm việc, sẽ tặng cô mấy món quà nhỏ râu ria, cho cô niềm vui bất ngờ.
Sống càng lâu bên cạnh Từ Chính Thanh, Hứa Điềm càng có thể cảm nhận được người đàn ông này cẩn thận tỉ mỉ, cùng dịu dàng.
Che chở cùng quan tâm, hơn nữa còn gãi đúng chỗ ngứa –
Hứa Điềm cảm giác như bản thân mình rơi vào một tình yêu cuồng nhiệt, đối với mỗi một ngày mai đều tràn ngập chờ mong.
Nhưng ngày mai sẽ không có điểm cuối, Hứa Điềm chờ mong được, chính là sắp đến ngày khai giảng.
Nhận được tin nhắn của lớp trưởng trong nhóm wechat, Hứa Điềm đang thất thần ngồi trên sô pha xem TV.
Dựa theo quy luật cuộc sống của Từ Chính Thanh, hôm nay là ngày ' làm vận động', nhưng anh vẫn đang ra ngoài ăn cơm với bạn, bây giờ còn chưa về.
Hứa Điềm vừa xem TV chờ anh, vừa lướt di động, ngay lúc nhìn thấy tin nhắn kia, Hứa Điềm sửng sốt, ngay sau đó hoảng hốt. Đầu cô như bị người ta hất cho gáo nước lạnh, từ lý tưởng quốc gia ngã xuống nhân gian, như trong mộng mới tỉnh.
Vừa vặn lúc này cửa có tiếng động, Từ Chính Thanh đã trở lại, trên tay còn cầm chiếc bánh kem xinh đẹp.