Chương 32: dùng đến tri thức của thầy giáo
Đã trải qua phần nhạc đệm nhỏ như vậy, dương v*t Từ Chính Thanh tuy rằng còn cứng, nhưng cũng không muốn làm cho nó mềm xuống.
Anh lấy giấy lau khô giúp Hứa Điềm, mặc quần lót vào, lại kéo khóa váy cho tốt.
Hứa Điềm bị ôm từ bàn sách xuống, thấy dương v*t Từ Chính Thanh còn chưa được phóng thích, có chút ngượng ngùng.
"Anh thật sự không cần bắn ra à?"
Cuối cùng bản thân Hứa Điềm đã sướng rồi, lại quét đi hứng thú của Từ Chính Thanh.
"Không cần, anh chậm rãi xuống là được rồi."
Thầy giáo Từ có năng lực nhẫn nại người thường không gì sánh bằng, lúc này, vậy mà anh còn nhớ đến bài tập Hứa Điềm còn chưa làm xong.
Từ Chính Thanh lau dọn nhanh chiến trường, sau đó tầm mắt dừng lại phần sách vở Hứa Điềm đang mở ra. Anh nhớ rõ giai đoạn này nhiệm vụ chính của Hứa Điềm là đọc sách,vậy mà còn ra vẻ là một người thành thục lớn tuổi, anh là bạn trai, không muốn mình trở thành chướng ngại vật đối với việc học của Hứa Điềm.
Vừa nãy là do t*ng trùng lên não không nhịn xuống được, Từ Chính Thanh cảm thấy bản thân mình cần thiết làm cho những việc này trở về quỹ đạo. Anh lấy sách bài tập của Hứa Điềm đến, nhìn lên trang giấy chỉ thấy viết linh tinh vài công thức, một đề hoàn chỉnh cũng chưa giải ra được.
Từ Chính Thanh không quá chú ý đến thành tích của Hứa Điềm, cho rằng cô bị đề này làm khó, nên hỏi: "Sẽ không làm?"
Hứa Điềm tất nhiên là sẽ, nhưng cô cùng Từ Chính Thanh vừa mới xác định quan hệ yêu đương, đầu óc vẫn còn chưa tỉnh táo: "Ừm."
Từ Chính Thanh nhìn vào một đề, nói: "Chỗ này chắc phải dùng biến đổi Fourier, lại đây anh dạy cho em."
Ngày thường lúc Từ Chính Thanh đi dạy học luôn có dáng vẻ xa cách, nhưng lúc này, anh lại làm ra vẻ dạy dỗ tri thức, vừa dịu dàng lại thân thiết. Trong lòng Hứa Điềm ngọt ngào như mật, bắt đầu ngốc nghếch thổi: "A, thầy Từ không phải là dạy Tiếng Anh à, như thế nào còn biết công thức biến đổi Fourier, anh quá giỏi luôn."
Từ Chính Thanh bất đắc dĩ: "Hồi học đại học môn Tiếng Anh, cũng học cao đẳng toán học."