Chương 38: cúi người xuống liếm sạch sẽ
Kể từ khi đặt ra tiền lệ này, hầu như mỗi ngày Hứa Điềm đều trò chuyện với Từ Chính Thanh trước khi đi ngủ, nửa học tập nửa riêng tư, những lời chào đơn giản bình thường hoặc một số vấn đề vặt vãnh cũng đủ để Hứa Điềm có một giấc ngủ ngon.
Có lẽ đây là trải nghiệm độc nhất vô nhị khi yêu một anh già, Hứa Điềm cảm thấy hai người không hề có thời gian yêu nhau, chỉ hòa hợp ở chung như một đôi vợ chồng già.
Ấm áp và chân thành, vừa đủ ấm lòng.
Tuy nhiên, đôi khi cuộc sống vẫn cần những điều vui vẻ bất ngờ.
Hôm nay là sinh nhật của Từ Chính Thanh, Hứa Điềm cố ý xin giáo viên nghỉ nửa ngày, đến cửa hàng hoa chọn một bó hoa cho Từ Chính Thanh.
Ngoài cái này ra, cô còn ăn mặc tiết kiệm, mua được chiếc áo sơ mi với mức giá không thể chấp nhận được đối với một sinh viên.
Buổi tối, lúc Từ Chính Thanh tan tầm trở về đã nhìn thấy Hứa Điềm ôm hoa, cùng với chiếc túi hàng hiệu ngồi trên đất ở ngoài cửa.
Từ Chính Thanh sửng sốt: "Điềm Điềm? Ngồi ở đây làm gì, sao không gọi điện thoại, chìa khóa của em đâu?"
Hứa Điềm bật dậy, nhét bó hoa vào trong lòng ngực anh: "Chúc mừng sinh nhật, thầy Từ!"
Lúc cô ra ngoài có chút quá hưng phấn, để chìa khóa vào túi khác, quên mang theo, dù sao cô đợi cũng không lâu lắm.