Chương 42: hỏa mãng hổ
Dịch: Datlucky_way (A Ky)
Nhìn qua khu rừng rậm rạp trước mặt, Lâm Động khẽ nắm tay chặt lại, hắn ngẩng đầu nhìn thoáng qua chung quanh khu rừng này. Chỉ thấy không ngừng có từng đạo thân ảnh đi lên xuống tấp mập, làm cho người ta có chút cảm giác mê muội, tiếng huyên náo cũng dần khuếch tán ra.
Lúc này đã có không ít người bắt đầu xông vào trong rừng, thấy như vậy thì tất cả mọi người cũng khẽ cảnh giác hơn.
Săn bắn đã bắt đầu, Lâm Động cũng không có chậm trễ nữa, bước chân không nhanh không chậm đi vào trong rừng. Mà theo những thân ảnh lần lượt đi vào trong rừng đó thì tiếng ồn ào cũng dần bị cái yên lặng của khu rừng che lấp đi, trong lúc nhất thời, không khí đã trở nên thanh tịnh đi.
Ngay khi Lâm Động tiến vào trong rừng, thì cách đó không xa cũng có vài đạo thân ảnh nhìn qua người hắn một chút, sau đó cẩn thận dè chừng. Xem bộ dáng này thì những người này cũng biết thân phận bài của Lâm Động không phải dễ dàng mà đoạt lấy.
Đối với sự dè chừng của những người này thì Lâm Động cũng không để ý mấy. Sau khi phân biệt được phương hướng thì đã đi nhanh về hướng của một ngọn núi cao. Dù sao thì những người dự thi đều sẽ đi vào trong đó, cũng miễn cho hắn phải bôn ba đi tìm.
Vốn khu rừng này rất yên tĩnh, nhưng sau khi có nhiều người đi vào thì cũng bắt đầu có sự bạo động… âm thanh của mãnh thú không ngừng vang lên, trong đó dường như còn có vài tiếng kêu kinh hoảng, xem ra một vài tên gia hỏa không may đã gặp phải mãnh thú rồi.
Nhưng cước bộ của Lâm Động cũng không vì những nguyên nhân này mà dừng lại, vẫn duy trì tốc độ như trước mà tiến nhanh sâu vào bên trong rừng rậm. Sau khi đi được khoảng mấy phút thì rốt cuộc cũng có người ở hiện ra trước mặt hắn, hắn thấy vậy thì dừng bước một chút, rồi đưa mắt nhìn qua ba đạo thân ảnh ở phía trước.
Ba người xuất hiện ở phía trước, niên kỷ không hơn kém Lâm Động nhiều lắm. Ba người này thân thể tráng kiện, da ngăm đen, nhìn qua rất giống người cực kỳ khỏe mạnh. Mà làm điều Lâm Đông ngạc nhiên chính là, hầu hết những người vào khu rừng này đều đối địch với nhau, nhưng xem bộ dáng ba người này thì dường như đang liên thủ với nhau.
- Đem thân phận bài giao ra đây.
Vị thiếu niên da ngăm đen giữa ba người nhìn chằm chằm vào Lâm Động, nói. Mà ngay khi hắn nói chuyện thì hai gã đồng bạn bên cạnh cũng rất ăn ý, triển khai ra hai bên thành hình bán nguyệt, bao quanh Lâm Động lại.
Nhìn thấy ba người này làm như vậy, Lâm Động nhịn không được cười lắc đầu, chậm rãi đi đến, nhưng không có ý lấy thân phận bài ra.
- Động thủ!
Nhìn thấy cử động của Lâm Động thì cả ba người đều trầm mặt xuống. Ngay lúc này thì cũng có một vầng sáng hiện ra trên thân thể ba người, xem ra cả ba người đều đạt đến Thối Thể đệ lục trọng.
Khi Nguyên Lực bắt đầu khởi động thì ba người cũng tung quyền ra. Quyền phong đánh ra mang theo khí thế dữ đội đánh tới Lâm Động.
Xét về số lượng thì ba người này chiếm ưu thế hoàn toàn, nhưng mà đối với Lâm Động thì việc này không hề có chút uy hiếp nào. Lấy thực lực hắn hôm nay muốn giải quyết ba người chỉ là việc trong nháy mắt mà thôi. Bởi vậy, chỉ trong thời gian ngắn ngủn, ba người ban nãy còn như hung thần ác sát, lúc này đã nằm trên mặt đất kêu la thảm thiết.
Lâm Động cười cười, rồi lấy thân phận bài trong ngực ba người ra, sau đó giang tay nói:
- Cảm tạ.
Nói xong, hắn thảnh thơi bước qua ba người, tiếp tục đi sâu vào trong khu rừng. Mà ba người đang nằm trên mặt đất vô cùng đau đớn, vẻ mặt thống khổ. Bọn họ không nghĩ rằng vừa mới ra tay thì đã đụng đến thiết bản như thế.
***
Sau khi gặp được ba người cản đường thì Lâm Động đi được một lúc lại gặp phải hai tên gia hỏa không may muốn động thủ với hắn. Thực lực của hai người này cũng mạnh hơn chút, đã đạt đến Thối Thể đệ thất tầng, nhưng mà đối với Lâm Động đã đạt đến Địa Nguyên Cảnh thì cũng chỉ là dê béo đưa tới cửa mà thôi.
Một đường nhàn nhã đi tới, Lâm Động đã thuận lợi thu được năm miếng thân phận bài, thêm một cái của hắn thì hắn đã được sáu miếng. Chỉ cần thêm bốn khối nữa là hắn có thể leo lên được cái bình đài kia.
Mà đối với việc này thì Lâm Động cũng không vội vàng. Nói thật ra, với thực lực Địa Nguyên Cảnh hắn bây giờ, việc thuận lợi thông qua khu rừng này chỉ là một việc dễ dàng, căn bản không có gì phải lo lắng cả.
Khi đi vào sâu trong rừng, thì ngoài những tên gia hỏa cản đường đoạt thân phận bài, Lâm Động cũng gặp phải một số mãnh thú trong rừng. Nhưng mà, những mãnh thú này hiển nhiên không có sức uy hiếp gì với hắn, chỉ mất chút thời gian đã chém giết sạch.
Qua một khoảng thời gian nữa, Lâm Động cũng đã dần đi vào sâu bên trong khu rừng. Những người gặp được lúc bấy giờ đã có thực lực không kém, dù sao đi nữa thì có thể đến đây, nếu bản thân không có chút thực lực thì là việc rất khó làm được.
Sau khi tiến vào một chút nữa thì Lâm Động đã thu thêm được hai miếng thân phận bài nữa, cộng lại là được tám miếng, cách điều kiện mười miếng cũng chỉ còn hai mà thôi. Nhưng mà, trong lúc tiến vào, điều làm cho Lâm Động có chút kinh ngạc chính là vẫn chưa gặp phải Lôi Lực cùng với Tạ Doanh Doanh.
Lúc này thì Lâm Động đang ngồi xếp bằng dưới một cây đại thụ, rồi lấy một miếng bánh ra ăn. Sau khi ăn xong thì nhắm hai mắt lại, phảng phất như là đang nghỉ ngơi.
Vèo!
Ngay lúc Lâm Động vừa nhắm mắt thì đột nhiên có một mũi tên từ sâu trong khu rừng nhắm hướng Lâm Động bắn tới.
Mũi tên bay tới cực nhanh, mạnh. Nhưng khi tiến tới gần Lâm Động khoảng một trượng thì Lâm Động đột ngột đưa tay ra vẩy một trảo bắt lấy, sau đó quay lại phóng tới vào phương hướng đã phóng tên ra trong khu rừng.
Mũi tên vừa được phóng ngược lại thì đã có một đạo thân ảnh bắn ra, sau đó đáp xuống một cái cây khô, cảnh giác nhìn chăm chú vào Lâm Động.
Lâm Động hơi đưa mặt lên nhìn, sau khi nhìn thoáng qua thì trong mắt lại có chút ngạc nhiên, là một nữ nhân ư?
Thân ảnh trên cành cây đúng là một thiếu nữ thân mặc trang phục hơi mỏng. Thân thể mềm mại của thiếu nữ được quần áo da bó sát lại hiện ra những đường cong lung linh động lòng người, làn da của người nữ tử này không trắng nõn mà ngược lại có chút màu đồng cổ. Làm cho người ta lúc nhìn qua có cảm giác tràn đầy sự gợi cảm, ngoài ra còn có cảm giác người thiếu nữ này giống như một tiểu báo vậy, thân thể tràn đầy sức mạnh.
Lúc này, người thiếu nữ này đang nhìn Lâm Động. Trong tay nàng còn có một cái cây cung gỗ, không biết lúc nào đã có thêm một mũi tên được lắp lên.
Đương nhiên, điều làm cho Lâm Động kinh ngạc không phải vì đối phương là nữ nhân, mà là thân thủ của đối phương. Dựa theo suy đoán của hắn thì thiếu nữ này sợ rằng đã đạt đến Thối Thể đệ bát trọng, thực lực không yếu a.
- Muốn lấy được thân phận bài của ta ư? Chỉ sợ ngươi đã tìm nhầm mục tiêu rồi.
Lâm Động đem miếng bánh còn trong tay bỏ vào trong miệng, sau đó cười nói.
- Ngươi là Lâm Động đúng khôn?
Người thiếu nữ mặc bộ quần áo da này nhìn chằm chằm vào Lâm Động, đột nhiên mở miệng nói. Âm thanh của thiếu nữ này vô cùng thanh thúy, nhưng vẫn có chút khàn khàn. Giọng nói khàn khàn, cộng thêm cơ thể phát dục vô cùng tốt kia làm cho nàng càng thêm gợi cảm.
- Ồ?
Lâm Động khẽ giật mình, không ngờ rằng thiếu nữ này lại biết tên mình.
- Hắc hắc, là ta nói cho nàng biết đấy.
Ngay lúc Lâm Động đang kinh ngạc, đột nhiên có tiếng cười vang lên cách đó không xa. Sau đó lá cây hơi run lên, một đạo thân ảnh đã hiện ra tại trước mắt Lâm Động, chình là Ngô Vân.
Nhìn thấy Ngô Vân xuất hiện, Lâm Động nhíu mày, nói:
- Các ngươi đây là…?
- Đừng hiểu lầm, thân phận bài ở đây nhiều như vậy, ta sẽ không có chủ ý đánh tới ngươi đâu. Ta đến đây tìm ngươi là vì có chuyện muốn hợp tác.
Ngô Vân liên tục khoát tay, nói.
- Hợp tác cái gì? Lấy thực lực của ngươi mà muốn có được mười miếng thân phận bài là việc đơn giản nhất mà.
Lâm Động nói.
- Chúng ta phát hiện ra một con yêu thú. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
Ngô Vân tiến lên hai bước, thấp giọng nói.
- Hả? Là yêu thú sao?
Lâm Động hơi nhíu mày lại, trong khu rừng này thực sự có yêu thú tồn tại ư?
- Hỏa Mãng Hổ.
Âm thanh của Ngô Vân bỗng nhiên thấp xuống.
- Hỏa Mãng Hổ, loại yêu thú này sao lại xuất hiện ở chỗ này?
Nghe thấy cái tên này, bàn tay Lâm Động không nhịn được mà run lên, sau đó nhìn sang Ngô Vân một cách cổ quái:
- Ngươi muốn chết à? Hỏa Mãng Hổ trưởng thành có thể sánh ngang với cao thủ Thiên Nguyên Cảnh! Con yêu thú này chúng ta không thể đối phó được.
Hỏa Mãng Hổ, vào một khoảng thời gian trước, Lâm Động đã từng xem qua một quyển Yêu thú giám tại Võ học quán Lâm gia, trong đó có nói về Hỏa Mãng Hổ. Con yêu thú này có hung danh không kém, khi trưởng thành thì sẽ có sức chiến đấu để để đánh một trận với cao thủ Thiên Nguyên Cảnh, nhưng mà những con yêu thú như vậy thường chỉ ở sâu bên trong núi, sao hôm nay lại xuất hiện ở đây?
- Đừng lo lắng, con Hỏa Mãng Hổ này đang bị trọng thương. Xem bộ dáng thì hẳn là nó từ sâu trong núi trốn ra, quan trọng nhất là con Hỏa Mãng Hổ này vừa mới sinh con xong.
Ngô Vân khẽ ghé sát vào tai Lâm Động, nói sát.
- Sinh con?
Hai chữ này lại làm cho Lâm Động một lần nữa hít vào một hơi lạnh, sắc mặt cũng biến ảo không thôi. Yêu thú Hỏa Mãng Hổ sau khi trưởng thành thì sẽ rất hung bạo, cũng vì tính tình quá hung bạo mà rất khó thuần dưỡng được. Cho nên, nếu như ai có thể có được Hỏa Mãng Hổ còn thơ ấu rồi thuần dưỡng, thì sau này người đó cũng sẽ có một sủng vật có thể sánh ngang với cao thủ Thiên Nguyên Cảnh!
Tin tức này nếu truyền ra ngoài Thanh Dương Trấn, sợ rằng tất cả các thế lực sẽ bắt đầu đỏ mắt mà đi tìm. Dù sao, coi như là Lâm gia đã phát triển nhiều năm như vậy, mà trong gia tộc cũng chỉ mới có bốn vị Thiên Nguyên Cảnh mà thôi.
- Lôi Lực cùng Tạ Doanh Doanh cũng đã chạy đến đó rồi, bọn họ còn có người giúp đỡ nữa. Cho nên ta chỉ còn có thể tìm tới ngươi mà thôi, ngươi nên biết, nếu như để hai nhà Lôi - Tạ lấy được ấu tử* Hỏa Mãng Hổ … thì sẽ không phải là việc tốt đối với Lâm gia cùng Cuồng Đao Võ Quán!
Sắc mặt Ngô Vân khẽ ngưng trọng, nói.
Lâm Động cau mày lại, không nghĩ tới chỉ là một cuộc săn bắn mà lại xuất hiện biến cố này. Nếu như hai nhà Lôi - Tạ biết được sự xuất hiện ấu tử Hỏa Mãng Hổ này, chỉ sợ bọn Lôi Báo sẽ không ở đó chủ trì cuộc săn bắn nữa, mà trực tiếp tự mình ra tay bắt lấy. Nhưng may mà, tin tức này hiển nhiên còn không có truyền đi.
- Như thế nào đây?
Ngô Vân cũng có chút khẩn trương nhìn Lâm Động đang suy tư. Bọn Lôi Lực binh hùng tướng mạnh, nếu như Lâm Động không ra tay, mà chỉ dựa vào hắn thì hiển nhiên sẽ không thể đắc thủ được.
Lâm Động hơi nhấp môi, trầm mặc trong chốc lát rồi nhìn thẳng vào mắt của Ngô Vân, đột nhiên gật đầu:
- Tốt, động thủ!
--------------------------------------
* Ấu tử: Động vật mới sinh, ở đây là yêu thú con vừa sinh ra.